Dòng kinh chảy qua mùa vàng

(TUAG)- Dòng Kinh Vĩnh Tế chảy dài gần 100 km nơi miền biên giới Tây Nam của Tổ quốc, lặng lẽ gắn bó với cuộc sống người dân nơi đây hơn 200 năm mưa nắng. Ngắm nhìn dòng kinh ấy, ta không chỉ thấy một công trình thủy lợi vững chãi mà còn thấy cả một dòng lịch sử, một mạch nguồn văn hóa thấm đẫm hơi thở của quá khứ, hiện tại và cả tương lai…

Có lẽ không ai ở An Giang mà không từng nghe về kinh Vĩnh Tế và những câu chuyện đằng sau nó. Con kinh ấy không chỉ là dòng chảy của nước mà còn là dòng chảy của những ngày lao động gian khổ, của mồ hôi và nước mắt, của niềm tin và hy vọng. Hơn 200 năm trước, khi Thoại Ngọc Hầu chỉ huy hàng nghìn nhân công đào kinh, họ phải đối mặt với biết bao thử thách, khó khăn, khắc nghiệt... Nhưng rồi như dòng kinh cũng được thông nước, tinh thần, sự quyết tâm của họ cũng mạnh mẽ như dòng nước, cứ thế bền bỉ, vượt qua bao gian khổ để tạo nên một công trình vĩ đại như ngày nay.

Một đoạn Kinh Vĩnh Tế chảy qua Cổng Trà Sư ( Ảnh: Huỳnh Phúc Hậu)

Truyện dân gian về vùng đất này kể lại rằng, để hoàn thành kinh Vĩnh Tế, có biết bao người đã nằm lại bên bờ kinh, chẳng thể thấy được thành quả của mình. Những người sống sót thì cứ thế kể lại câu chuyện ấy, kể về những tháng ngày không ngừng nghỉ dưới cái nắng cháy da, về những đêm mưa biên giới tầm tã nhưng đôi bàn tay họ vẫn tiếp tục đào từng nhát đất, cuốc từng cục đất, từng xẻng đất… Họ làm điều ấy không chỉ để mưu sinh mà còn với niềm tự hào – tự hào về một công trình sẽ bảo vệ, nuôi dưỡng mảnh đất quê hương.

Dòng kinh Vĩnh Tế không chỉ mang theo nước mà còn mang theo những câu chuyện như "huyền thoại" của những cư người dân đầu tiên của Nam Bộ đi khai hoang mở cõi. Ngày nay, dòng kinh mang theo dòng nước đổ ra Biển và chở luôn những câu chuyện đời thường của những cư dân sinh sống bên hai bờ kinh. Buổi sáng, người dân chèo ghe dọc kinh đi bán rau, bán cá, tiếng gọi mời thân quen vang lên giữa dòng nước. Mỗi chiều, khi mặt trời đỏ rực dần khuất sau những hàng cây, ta thấy những đứa trẻ chạy nhảy, tắm mát và nô đùa trên bờ kinh. Những hình ảnh ấy bình dị mà gợi nhớ về những gì đẹp nhất, thuần khiết nhất của cuộc sống con người bên dòng kinh Vĩnh Tế.

Ngồi bên bờ kinh, lặng nghe tiếng nước chảy, ta như được thấy lại hình bóng của những thế hệ người dân đi trước, những người đã xem dòng kinh này như một phần máu thịt của mình. Họ đã sống, đã yêu và đã hiến dâng tất cả cho dòng kinh này, cho mảnh đất này. Hôm nay, bên dòng kinh ấy, người ta lại tiếp tục mơ về một cuộc sống no ấm, yên bình - như dòng nước trong lành mà kinh Vĩnh Tế đã mang đến cho vùng đất này suốt bao năm qua.

Dòng kinh Vĩnh Tế nằm đó, hiền hòa và bền bỉ như một nhân chứng thầm lặng của thời gian, lặng lẽ chứng kiến biết bao thay đổi của đất trời và cuộc sống con người. Nhìn dòng kinh, ta như thấy lại hình ảnh của những người nông dân áo tơi nâu sờn, đôi chân trần bám chặt vào đất, từng nhát cuốc mạnh mẽ bổ xuống lòng kinh, khuôn mặt đẫm mồ hôi nhưng ánh lên một niềm tin mãnh liệt. Niềm tin vào ngày mai, vào dòng kinh sẽ giúp họ nuôi sống cả một miền đất, vào những hạt lúa vàng bội thu, và vào sự bình yên nơi biên giới quê hương.

Bây giờ, con kinh ấy đã trở thành một phần thân thuộc trong cuộc sống người dân nơi miền biên viễn Tây Nam, như mạch máu chảy xuyên suốt những cánh đồng lúa xanh ngát, những làng xóm yên bình. Người dân nơi đây yêu kinh Vĩnh Tế như yêu chính cuộc sống của mình.

Mỗi mùa nước về, dòng nước dâng lên, mang theo phù sa bồi đắp cho đồng ruộng. Người dân lại hân hoan chuẩn bị cho mùa vụ mới, tin tưởng vào những gì dòng kinh đã và đang mang lại. Kinh Vĩnh Tế không chỉ là một dòng chảy đơn thuần mà là dòng chảy của sự sống, của niềm tin và hy vọng, là sợi dây gắn kết bao thế hệ người dân vùng đất này với mảnh đất của họ, với những gì tốt đẹp nhất họ đã dày công gây dựng.

Khi nhìn dòng nước trôi, ta nghe được tiếng thì thầm của quá khứ, cảm nhận được sự kiên trì của những người đã ngã xuống để làm nên kinh Vĩnh Tế. Ta thấy bóng dáng của Thoại Ngọc Hầu, vị quan anh dũng đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lịch sử, đã cống hiến cả cuộc đời để bảo vệ và phát triển vùng đất này. Dòng kinh như lời hứa, như một khúc ca vĩnh cửu nối liền quá khứ và hiện tại, giữ lại những giá trị không bao giờ phai nhạt.

Dòng kinh Vĩnh Tế vẫn chảy, lặng lẽ, mải miết qua bao mùa mưa nắng, như tình yêu âm thầm mà sâu sắc của người dân nơi đây dành cho đất mẹ. Chỉ cần lặng nghe, ta sẽ nghe thấy từng nhịp thở của dòng kinh, từng nhịp đập của lòng người Nam Bộ - giản dị mà kiên cường, tựa như chính kinh Vĩnh Tế vậy, trôi mãi về phía trước, không ngừng nghỉ, chảy mãi trong lòng người, trong cả đất trời phương Nam.

Dòng Kinh Vĩnh Tế chảy qua những cánh đồng xanh mướt, ôm ấp từng thửa ruộng lúa trải dài, mang đến một miền biên cương bình yên và trù phú. Nhờ dòng nước mát lành ấy, những vụ mùa ngày một bội thu, lúa trĩu hạt, và những bông lúa vàng rực rỡ trở thành biểu tượng của ấm no và hạnh phúc.

Ngày nay, người dân nơi đây sống yên vui, gửi gắm bao niềm hy vọng vào dòng kinh đã gắn bó với cuộc sống của họ từ bao đời. Kinh Vĩnh Tế không chỉ là dòng nước chảy qua đất đai mà còn là dòng chảy của lòng người, là mạch nguồn nuôi dưỡng tâm hồn và đời sống của những người nông dân chất phác. Với dòng kinh ấy, họ xây dựng nên cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc, gửi trọn tình yêu vào từng hạt lúa, từng giọt phù sa chảy về, cùng nhau xây đắp một vùng biên cương yên bình, ấm no và đầy ắp tình người.

Qua hàng thế kỷ, kinh Vĩnh Tế đã trở thành biểu tượng cho ý chí và tinh thần vượt khó của người dân Nam Bộ. Mỗi khi nhắc đến kinh Vĩnh Tế, người ta nhớ đến sự hy sinh của thế hệ trước và tinh thần kiên trì bền bỉ. Đối với người dân sinh sống ở khu vực này, dòng kinh không chỉ là một di sản vật chất mà còn là di sản tinh thần, thúc đẩy họ nỗ lực vượt qua khó khăn trong cuộc sống hàng ngày.

Kinh Vĩnh Tế đã khơi dậy trong người dân Nam Bộ tinh thần "đi về phía trước", không ngại khó khăn gian khổ. Điều này đã ăn sâu vào tâm hồn của người dân nơi đây, trở thành nguồn động lực giúp họ đứng vững và phát triển trong các điều kiện khắc nghiệt của thiên nhiên và biến đổi khí hậu ngày nay.

Dòng kinh này nhắc nhở thế hệ hôm nay về lòng biết ơn và trách nhiệm giữ gìn, phát huy những giá trị văn hoá truyền thống mà tổ tiên đã để lại, đồng thời thể hiện tinh thần bất khuất và khát vọng của người Việt trong hành trình xây dựng và phát triển đất nước.

TRẦN SANG

Nguồn: www.angiang.dcs.vn